Bây giờ là gần 5h sáng ngày 1/3, tức là 2 ngày sau khi trở về từ hành trình khởi nghiệp X- Startup. Hơn 30 người bạn may mắn mà tôi có duyên hội ngộ, chỉ riêng việc đó thôi đã đủ để tôi cảm thấy biết ơn YUP và thầy rất nhiều. Những gì xảy ra trong 3 ngày vừa rồi như một giấc mơ vậy. Tôi đang đọc lại và cảm nhận từng chút một để không quên mất những điều tuyệt vời đó.
Không biết có phải vì vẫn quen với giờ giấc hay không mà tôi không thể ngủ. Bây giờ trong đầu tôi là sự rối bời của cảm xúc, có chút niềm vui, có chút tự hào và sự biết ơn nhưng cũng có cả sự day dứt, trăn trở vì những điều chưa làm được. Điều gì khiến cho một cậu sinh viên mới 20 tuổi như tôi phải trăn trở và nghĩ ngợi về cuộc đời nhiều như vậy? Điều gì khiến cho tôi từ bỏ cuộc sống dễ dàng vô lo vô nghĩ như cánh bạn đồng trang lứa để bươn ra ngoài nhặt nhạnh từng đồng tích cóp mua sách, đi học, làm rồi vấp ngã rồi đứng dậy, để toàn thân “trầy xước” ,ai thương? Mình làm mình chịu mà. Nhưng tôi lớn lên mỗi ngày.Có lẽ có một câu để lý giải đó là: Tôi muốn tốc độ thành công của mình phải nhanh hơn tốc độ già đi của ba mẹ. À và cả tốc độ đi đến cái chết của tôi nữa. Thầy đã nói rằng: “ Tôi biết có một điều chắc chắn rằng bạn sẽ chết. Và bạn sẽ không thể biết được điều đó là lúc nào.” Điều này cũng đúng với những người tôi yêu nữa. Mới chỉ cách đây vài tháng thôi, suýt chút nữa mẹ tôi đã bỏ tôi mà đi. Tôi đã từng nghĩ mình có rất nhiều thời gian, nhưng sau chuyện đó tôi buộc phải nghĩ khác.
Tôi thường có thói quen xem albums ảnh gia đình mỗi lúc căng thẳng hay khó khăn. Tôi không nhớ là bao nhiêu lần trong số đó nước mắt tôi rơi vì tiếc nuối. Đáng ra hiện giờ tôi đã phải làm nhiều hơn những điều tốt đẹp cho ba mẹ, cho gia đình, đáng nhẽ ra tôi phải làm được điều gì đó tốt hơn bây giờ. Họ xứng đáng được có những điều tốt đẹp nhất vì những gì họ đã hy sinh cho tôi.
Tôi vô cùng biết ơn thầy vì đã giúp tôi nhìn ra con đường tôi phải đi. Trước đó tôi chỉ nghĩ những điều tôi sẽ học là kiến thức khô khan, đầy khoa học về khởi nghiệp nhưng không ngờ những điều tôi học được lại tuyệt vời như thế. Đó là những bài học làm Người. Quả đúng là chúng ta đang chiến đấu để trở lên giàu có nhưng tiền bạc lại không phải là thứ quan trọng nhất trong hành trình này mà đó là sự phát triển của con người, đó là con người giá trị mà ta sẽ trở thành trên con đường làm giàu đó.
Hãy thức dậy mỗi sáng và tự hỏi: Nếu hôm nay là ngày cuối cùng tôi được sống, tôi sẽ làm gì để sống có giá trị nhất? Đó là cách tốt nhất để giúp bạn tập trung, tập trung vào những gì quan trọng nhất.
Bạn sinh ra đã là nhà vô địch, đừng chết đi như một cái bóng không hình.
#yupiedohoangvu
Em xin cảm ơn tất cả mọi người, hy vọng em sẽ có cơ hội giao lưu và học hỏi nhiều hơn từ anh chị
Cảm nhận học viên Đỗ Hoàng Vũ về khóa học khởi nghiệp
X-Starup
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét